Khai khóa giảng dạy tại trường hạ chùa Pháp Thường, Nhơn Trạch.
Ngày 30/05/2019, dưới lời cung thỉnh của Ban Tổ Chức An Cư Kiết hạ GHPGVN huyện Nhơn Trạch, trường hạ chùa Pháp Thường, điểm an cư Chư Tăng của GHPGVN huyện Nhơn Trạch, HT Thích Giác Quang, UV HĐTS GHPGVN, PHó BTS- Trưởng Ban Tăng Sự GHPGVN tỉnh Đồng Nai, đã thân lâm chứng dự buổi khai giảng khoá học và ban pháp thoại tại hạ trường.
Trước khi bắt đầu thời Pháp thoại chủ đề “Kinh Thiện Pháp” trích yếu từ Kinh Trung A Hàm, TT Thích Thiện Pháp- Phó thiền chủ kiêm Hoá chủ trường hạ đã có lời đề dẫn, có lời cúng dường tán dương công hạnh của HT pháp sư và cung thỉnh HT pháp sư đăng lâm pháp toà, trùng tuyên giáo pháp cũng như nhắc lại tầm quan trọng của sự tu tập chánh pháp, trì giới đối với một vị tỳ kheo, tỳ kheo ni.
Về Kinh Thiện Pháp, Hòa Thượng trích yếu giảng dạy như sau:
Bảy pháp cần và đủ để trở thành một Tỳ-kheo hoằng pháp.
Tỳ-kheo nào thành tựu 7 pháp này tất được hoan hỷ, an lạc trong pháp Hiền Thánh, thẳng tiến đến lậu tận, 7 pháp đó là: Biết pháp, biết nghĩa, biết thời, biết tiết độ, biết mình, biết chúng hội và biết sự hơn kém của người.
Biết pháp là biết thể loại của 12 bộ kinh: chính kinh, ca vịnh, ký thuyết, kệ-tha, nhân duyên, soạn lục, bản khởi, thử thuyết, sanh xứ, quảng giải, vị tằng hữu và thuyết nghĩa.
Biết nghĩa là hiểu được ý nghĩa của kinh muốn nói cái gì, biết phân biệt giáo pháp này với giáo pháp kia.
Biết thời là biết sử dụng thời gian thích hợp cho sự tu học, thời nào nên tu phương pháp thấp, thời nào nên tu phương pháp cao, thời nào nên tu phương pháp xả...
Biết tiết độ là biết tiết độ trong việc ăn, uống, đi, đứng, ngồi, nằm, nói năng, im lặng, giảm bớt ngủ nghỉ, tu tập chánh trí.
Biết mình là tự biết mình có mức độ ấy tín, giới, thí, tuệ, biện, A-hàm và sở đắc.
Biết chúng hội là biết đây là chúng hội Sát-lỵ, đây là Bà-la- môn, đây là chúng hội Cư sĩ, đây là chúng hội Sa-môn. ở nơi các chúng hội ấy, ta nên đi như vậy, đứng như vậy, ngồi như vậy, nói như vậy, im lặng như vậy.
Biết sự hơn kém của người là biết đối tượng mình đang tiếp xúc có tín hay không tín, có giới hay không giới..."
Về giới luật, Hòa Thượng dạy: “Giới luật có công năng dứt trừ nghiệp duyên, nghiệp nhân trong đường sanh tử. Không chỉ thọ hưởng phước lành ở vị lai mà ngay trong đời sống hiện tại, nếu chúng ta vâng giữ giới pháp nghiêm cẩn thì cuộc sống sẽ an vui, thân tâm luôn thanh thản.
Kinh Trường Bộ tcó nêu ra 5 lợi ích của việc giữ gìn giới luật như sau:
1. Người có giới đức sẽ hưởng được gia tài pháp bảo nhờ tinh tấn.
2. Người có giới đức được tiếng tốt đồn xa.
3. Người có giới đức không sợ hãi rụt rè khi đến các hội chúng đông đúc.
4. Người có giới đức khi chết tâm không rối loạn.
5. Người có giới đức sau khi mạng chung được sinh về thiện thú, thiên giới.
Đức Phật thiết lập giới bổn không ngoài mục đích muốn kiện toàn bản thể thanh tịnh Tỷ kheo và trang nghiêm hòa hợp Tăng đoàn.
Luật Ma Ha Tăng Kỳ, tập I, Phật bảo Xá Lợi Phất: “Có 10 việc lợi ích nên chư Phật Như Lai vì đệ tử chế giới…
Mười việc lợi ích đó là:
1. Vì nhiếp phục Tăng chúng.
2. Vì nhằm triệt để nhiếp phục Tăng chúng.
3. Vì muốn cho Tăng chúng an lạc.
4. Vì để nhiếp phục những người không biết hổ thẹn.
5. Vì để cho những người biết hổ thẹn cư trú yên ổn.
6. Vì để cho những người không tin khiến họ tin tưởng.
7. Vì để cho những người đã tin tăng thêm lòng tin.
8. Vì muốn dứt hết pháp lậu hoặc ngay trong hiện tại.
9. Vì để cho những lậu hoặc chưa sinh không thể sinh khởi.
10. Vì muốn cho Chánh pháp được tồn tại lâu dài.
Cho nên đối với hàng xuất gia, giới luật rất cần thiết để thành tựu một Tỷ kheo thanh tịnh và phát triển Tăng đoàn. Nói cách khác, Giới luật chính là nguồn sinh lực của Tăng già, và là kim chỉ nam cho sự sinh hoạt Tăng đoàn.
Tăng già là một đoàn thể Tỷ kheo thanh tịnh hòa hợp, là một trong ba ngôi báu biểu hiện sự tồn tại của Phật pháp, là người trực tiếp thay Phật tuyên dương Chánh pháp để làm lợi lạc quần sanh. Do đó, khi trong Tăng chúng bắt đầu có sự xen tạp, bản thể thanh tịnh Tăng không còn được vẹn toàn, thì khi đó Đức Phật mới chế giới hầu ngăn chặn sự manh nha của các hữu lậu.
Với tinh thần “Tùy phạm tùy chế”, giới luật Phật giáo chủ yếu dựa vào sự tự nguyện của hành giả mà không hề có tính cách giáo điều, ép buộc. Các hành giả sẽ tình nguyện vâng giữ giới pháp một cách nghiêm mật để chu toàn bản thể thanh tịnh Tỷ kheo và xây dựng Tăng đoàn mẫu mực. Tự thân mỗi hành giả, nương vào giới luật để gạn lọc thân tâm, tận trừ mọi lậu hoặc, ngăn chặn nghiệp bất thiện. Nhờ đó mà thân tâm được thúc liễm, đạo hạnh được tăng trưởng, đời sống không bị nhiễm ô trần tục. Một người vâng giữ, nhiều người vâng giữ, rồi từng cá nhân đó hợp lại thành một tập thể trang nghiêm thanh tịnh. Đây chính là điểm khác biệt của Tăng đoàn Phật giáo so với tổ chức của các hội chúng khác.
Tuy nhiên, yếu tố tạo nên thanh tịnh hòa hợp của chúng đệ tử Phật căn bản vẫn là sự nghiêm trì giới luật. Vì giới luật chính là nền tảng căn bản để giữ gìn và bảo hộ giới thể cho một Tỷ kheo như pháp. Một Tỷ kheo mà không giữ giới chắc chắn không thể tồn tại trong Tăng đoàn được.
Kinh Tăng Chi III, Đức Phật dạy rằng: “… Biển cả không bao giờ dung chứa tử thi. Cũng vậy, nếu Tỷ kheo nào không giữ được hạnh thanh tịnh thì Tăng đoàn sẽ không sống chung với kẻ ấy, hãy nhanh chóng tụ họp lại loại kẻ ấy ra. Dù kẻ ấy có ngồi giữa Tăng chúng cũng xa rời Tăng chúng, và Tăng chúng cũng không bảo vệ được kẻ ấy”.
Buổi pháp thoại diễn ra trong không khí trang nghiêm và chư Tỳ kheo hành giả an cư an trú trong chánh niệm, pháp hỷ sung mãn.
Cuối thời pháp thoại, TT Phó Thiền Chủ dâng lời tri ân sự gắn bó xuyên suốt của Hoà Thượng đối với Ban Trị Sự GHPGVN huyện Nhơn Trạch và cung thỉnh HT pháp sư vì lòng từ mẫn, mỗi tháng sẽ về tại Hạ trường để nhắc nhở, sách tấn giả an cư.
BTC cung thỉnh HT hồi quy phương trượng và dâng pháp lễ tạ.
Một số hình ảnh tại Hạ trường Pháp Thường:
Ban Biên Tập LTTĐ.