Lòng Trung Hiếu
Cõi nhơn gian ô trược thảm sầu
Người Phật tử xuất gia tầm Tiên lánh tục
Vạn vật ở trần đời có chi vui
Cõi nhân thế khổ lao chìm nổi.
Động lòng từ tôi mới giáng hạ phàm gian
Nhược ở lâm san hưởng thú thanh nhàn
Tương dưa đạm bạc lánh vòng tục lụy
Để xóa bụi trần gian.
Người vui chi trong bể khổ ngũ trược Ta Bà
Để cho chiếc áo Cà Sa lắm mình trong thế tục
Ta khuyên người dừng bước trở lại non Tiên
Đạo sư ơi mấy lời nói nghe hữu lý hữu duyên.
Kẻ tầm Tiên lánh tục tu lại nơi trần
Những thương Mẹ hiền ta còn ở nơi chốn phồn hoa náo nhiệt
Ta nỡ lòng nào lại vui sướng một mình ở non Tiên
Đạo làm con hiếu nghĩa vi tiên
Cho nên ngày nay ta phải di giá dưới hạ miền.
Trước là báo ân cho từ Mẫu
Sau là bảo vệ sơn hà
Lắm áo Cà Sa lắm thời tích trượng
Để trọn trung trọn hiếu.
Rồi ngày mai trở lại non Tiên chẳng muộn gì
Gió thổi thông reo trên chín từng mây bạc
Sư Ông cởi hạc xuống lại phàm trần
Thương Mẫu thân còn ở nơi phiền muộn.
Đạo làm con ta nỡ lòng nào lại lấp mắt đưa tình
Vậy thì các môn đệ ơi
Hãy thần thông quảng đại di giá hạ phàm
Một là tận trung báo quốc
Hai là tận hiếu cho trọn đạo làm người.
Muôn dân đau khổ Thầy Tổ não lòng
Các môn đệ ơi lìa non cao đảnh thượng
Rủi dung bần hàn ấy là kiếp đa nghiệp
Thương là thương chúng muôn dân đau khổ
Thương Mẹ già còn lem ố chốn phồn hoa.
Các môn đệ ơi, Vậy thì hồ lô bửu báo Cà Sa
Cỡi mây lành năm sắc mà ta di giá xuống phàm trần
Ra đi trong phút ngậm ngùi
Non Tiên cảnh Phật ngàn tia ngọc.
Nhưng than ôi cái đạo làm người
Chữ trung chữ hiếu ta phải làm sao cho đúng điệu nhơn lành
Vậy thì hàng môn đệ ơi nên theo ta lập công kỳ nầy
Kỳ thi phước đức nợ nước tình nhà
Viếng từ Mẫu tóc bạt hoa râm mà đăm đăm lụy đổ
Thương Mẹ già còn oằn khổ dưới bụi trần ai.
Ớ nầy các môn đệ ơi, trổ thần thông diệu lực, chịu cực kỳ nầy
Bảo vệ cho muôn dân an cư lạc nghiệp
Mà tu hiếu thảo cù lao cho vẹn toàn
Kìa kìa mây nước muôn ngàn, đờn kêu sáo thổi, nhạc trổi tụng ca
Trên chín từng mây bạc Tiên di giá dưới phàm trần
Để hoàng cung viếng thăm từ Mẫu
Dạo khắp phố phường mà an ủi bá gia.
Kìa tích trượng với Cà Sa, các môn đệ hãy giữ gìn cho kỹ
Ta cởi huỳnh ngưu di giá hạ trần
Thôi thôi núi Sở non Tần, phong cảnh đẹp xinh cõi đời thơ mộng
Kẻ tu hành đâu tâm vọng mến cõi đời trần mê .
Các môn đệ ơi chữ Bồ Đề ta niệm mãi không chê
Tìm thân Mẫu để rồi thăm Mẹ già
Đêm khuya giấc điệp canh gà
Nhớ Thầy ta thuở còn nên ba nên bảy
Thầy đã từng bồng bế hài Nhi không rời
Tôn tử ơi cảnh kia với núi sông an lạc
Non Tiên ta ngồi ta đừng ngủ vậy mà
Lăn lộn dưới trần mà làm chi.
Bạch hóa với Mẫu từ con đây vì thương Mẹ hiếu Cha
Thương bá gia đau khổ mà con xuống chốn ái hà
Tôn tử ơi kẻ tu hành sao nghĩ xa hoa
Non Tiên cảnh Phật lo tu tâm dưỡng tánh đạo lành
Chớ quyến luyến làm chi ở cảnh hôi tanh
Khiến cho Thầy não sầu
Cúi lạy Mẫu từ thương con nhỏ dại.
Con bái lạy Mẹ già
Bởi con thương Thầy tuổi già tật bịnh
Bởi con thương Thầy tuổi hạt đã cao
Cuộc đời đạm bạt tương rau
Mà con mong đưa Thầy trở về non lãnh
Chăn ấu Tử đâu nệ cõi đời hôi tanh nhơ bẩn.
Cũng di giá với hạ phàm
Ớ nầy các môn đệ ơi
Hãy cùng ta chung với thủy bảo vệ Thầy lành
Làm con tận hiếu cho đúng điệu làm người
Thương đời ngươn hạ chúng sanh vạn khổ tội nhiều
Ta hộ trì trần ai.
Nước cam lồ càng uống càng say
Niệm từ bi Quán Âm hộ trì
Thương chúng sanh nhuần gội đạo lành
Các môn đệ ơi trên non cao đảnh thượng
Thông reo gió thổi nhẹ nhàng
Còn chốn dương trần ngũ trược đa đoan
Đừng ai tiếp tục muôm năm đọa đày.
Hôm nay con lễ lạy Mẫu từ an dạ
Thân già cũng được an tâm
Dầu cho con cay đắng thậm thâm
Con bảo vệ Mẫu từ qua cơn phiền não
Mà đến tận non Tiên đại hùng
Mẫu ơi đêm khuya gió bấc lạnh lùng
Con nhớ đến Mẹ già chưa tự tại
Thương Mẹ già còn ở lại bụi trần
Vâng sắc chỉ tôn sư chỉ giáo
Con xuống hồng trần hiếu thảo cho vẹn mười cân.
Thương là thương cả muôn dân đau khổ
Con đâu có nệ lem ố chiếc Cà Sa cùng tích trượng Ta Bà
Nầy các môn đệ ơi
Bầu linh dược cứu an trần thế
Bầu linh dược cứu an xã tắc
Bầu linh dược cứu an cõi đời
Ta niệm chữ từ bi nhớ Thầy lại vui chơi
Cõi trần trược Ta Bà ta đừng mến chi dục lạc
Để ngày may ta xa điều tội ác, ta trở lại non Tiên
Ớ nầy huynh đệ ơi, vui đâu cho bằng vui chốn lâm tuyền
Hang sâu núi thẳm là miền an cư
Bởi ta thương từ Mẫu chốn thảo lư sầu thảm
Cho nên ta cởi huỳnh ngưu di giá phàm trần
Chờ khi nào gió thổi lay tần
Ta đây mới tìm phương cứu rỗi muôn dân
Giúp cho bá tánh đặng ấm no an lành
Mẫu mẹ ơi bớt cơn phiền não gió bão đậm đà
Mẹ già an tâm mát dạ
Để phận làm trai báo hiếu cho trọn lành.
Ớ nầy tôn tử ơi, cõi dương thế hôi tanh trần trược
Con là kẻ xuất gia đầu Phật
Con lách mình trên tục mới làm lành
Thầy thương đời Thầy mới cố lỳ
Còn con đây là đạo đức muôn ngàn
Tôn tử ôi chốn Bồ Đoàn con an tọa
Để con về miền Cực Lạc thôi dứt Ta Bà
Lem ố mình vàng chi bằng nghe thông reo gió thổi.
Vui với hang sâu núi thẳm
Con vui với cội Bá Tòng
Con vui lám chi với kẻ hùng
Con vui làm chi với phồn hoa náo nhiệt
Con vui làm chi với kẻ oai thần
Tôn tử ôi kẻ lánh tục tầm Tiên, đâu nở mến mùi dương tục
Cõi Ta Bà làm mối nợ nần lăng săng
Thầy đâu có muốn con ham hia với hài
Thầy muốn con ở tận cung đài được thảnh thơi.
Tôn tử ôi trên non cao đảnh thượng chín từng mây bạc
Tuyết phủ sương rơi Tòng Bá
Thông reo như đờn Bát Nhã.
Con lăn lộn Ta Bà làm chi cho con phải chịu đọa đày
Con ơi biển khổ trần ai gió trược thổi hoài
Biết bao kẻ trí tài đã lụy mình trên bể ái
Biết bao nhiêu kẻ trí tài gãy gánh giữa sông mê.
Vậy thì Tôn Tử ôi con trở lại cội Bồ Đề
Non Tiên giá ngự con chớ làm hề trần gian
Vui đâu cho bằng vui với thông reo tuyết phủ mây ngàn
Âm u tịch mịch con hưởng cõi đời thiêng liêng.
Mẫu Mẹ ơi lòng con đã chinh nghiêng
Nỡ nào con để cho Thầy khổ dưới hạ miền
Mà con cam tội chịu bất hiếu
Con nỡ nào để cho từ Mẫu lắm nơi tục lụy
Mà con mang câu là kẻ vô nghì.
Chiều thời sáo kêu nhạc thổi, tiếng đờn cầm bát nhã tri âm
Chốn non Tiên vượn hú chim kêu thú cầm
Khiến cho tâm hồn ta thới thới
Ố nầy các môn đệ ơi chớ nhiễm bụi đời
Ngũ trược Ta Bà là vạn khổ
Các ngươi bảo vệ Mẹ già cho ta an lành
Mà nhớ chữ tu trì đạm bạc tương rau.
Nhớ khi ta ở trên non cao đảnh thượng
Vui sướng thanh nhàn với trăng thanh gió mát
Nghe đờn rỉ rả của cánh chim vàng trên non
Ố nầy các huynh đệ ơi
Chớ nhiễm mùi tục lụy cung son
Chớ mến mùi phú quí nơi dương tục.
Dầu ngon dầu ngọt cũng là giả tạm của cõi trần nầy
Thôi thôi ta nhớ lại cội Bồ Đề
Các môn đệ bảo vệ cho từ Mẫu ta an cư mạnh khỏe
Về non Tiên ta ban thưởng cho các ngươi đạo lành
Cúi lạy Mẫu từ đại xá
Ngàn lạy trăm lạy từ Mẫu thứ tha cho con trẻ dại xuống phàm trần.
Bởi thương Mẹ già tóc bạc màu điểm sương
Mà con vấn vương nơi miền tục lụy ái hà
Đạo làm con hiếu nghĩa vi tiên
Đâu nỡ thấy Mẹ già mà con lại ngồi yên
Mẫu mẹ ơi bớt cơn phiền não giọt lệ dừng
Bớt cơn phiền não để cho con
Làm tròn câu hiếu đạo muôn ngàn
Thầy ơi nơi non Tiên cảnh Phật
Chốn bồ đoàn con nghĩ ngợi tham thiền
Nghe tiếng Mẹ hiền tại thế thỉ cùng than
Thì nước mắt con lại tràn
Đâu nở khoanh tay để cho Mẹ già chìm lắm bể khổ sông mê.
Nay con trăm lạy ngàn lạy
Mẫu mẹ từ bi hoan hỷ
Mà xá tội cho hiền tử một phen
Van hạnh Bồ Tát hiếu nghĩa vi tiên
Con đâu nỡ nào quên câu của thượng hiền nức nở đêm trường
Thầy ơi hiếu trung trọn vẹn con mới đúng hàng thượng Tiên.
Mẫu ơi bớt cơn phiền não cho con mát dạ
Cho đời con hết gió bão
Con cởi huỳnh ngưu mà hộ trì trần ai
Vậy thì thuyền từ Bát Nhã bủa khắp Ta Bà
Bầu linh dược cứu an cõi thế.
Trăm lạy ngàn lạy Thầy từ bi hoan hỷ bớt cơn phiền muộn
Để cho con an dạ cứu đời
Đạo làm con hiếu nghĩa vi tiên cho thuận lòng trời
Mẫu ơi chốn cô phòng Mẫu an tâm mát dạ
Để cho đời con hết đọa cõi trần mê.
Ớ nầy các môn đệ ơi
Hồ lô bửu báu tích trượng Ta Bà
Bảo hộ Mẹ già ta cởi huỳnh ngưu cứu thế
Ngày lập thượng nguơn ta trở lại thiên thai.
Ớ nầy các môn đệ người chớ nhiễm trần con ạ
Hôm nay ta vâng sắc chỉ Phật Bà
Cứu khổ cho cõi đời mê ly
Mẫu mẹ ơi chốn cô phòng Thầy an tâm mát dạ
Để cho con nhẹ nhàng cất bước ra đi.
Chúc cho Mẫu nghi muôn tuổi
Thân tâm an lạc mà Mẫu sống đời vạn thu
Con nhớ lời Thầy dạy con
Thương đời con phải làm ngu
Khi tiễn biệt ra đi giả từ Mẫu mẹ
Con chống chiếc thuyền lang dạo khắp Ta Bà.
Ớ nầy các môn đệ ơi, các ngươi bảo vệ Thầy ta an cư lạc nghiệp
Sau đây trở lại thiên thai
Ta ban thưởng chiếc tràng phang
Bất diệt sống mãi nghìn đời
Thầy ơi chốn thảo lư Thầy tâm dừng giọt lệ
Để cho con hộ trì cõi đời trần mê.
Mẹ ơi ai thương nhau cho bằng con với Mẹ
Cái chi ngon cho bằng cơm với cá
Ai thương nhau cho bằng Má với con
Tình Mẫu tử thâm ân vi trọng
Còn nghĩa má con vạn đợi trường tồn
Ngồi buồn nhớ lại khi xưa
Miệng nhai cơm múm lưỡi lừa cá xương.
Mẫu ơi câu tương dưa đạm bạc
Chốn thảo lư Thầy an dạ mát lòng
Mẹ thương con Mẹ đâu nỡ lấy chồng
Con thương Mẹ con đâu nỡ mê cuộc đời vinh sang
Thầy ơi bóng tà dương đã xế nhành quế đơm bông
Thì huỳnh mai đã xuất hiện
Cõi đời đâu còn luận biện chua cay.
Thầy ơi ngày nào con tận trung tận hiếu con trở lại thiên thai
Con rước Mẹ về non lảnh an tâm Mẹ già
Thầy ơi tình Thầy con như đá nọ thêm hoa, lớn bằng trời đất
Mẫu ơi dừng giọt lệ cho con giã biệt con lên đường
Cho tâm con hết điều tơ vương áo não
Mà cõi đời hết gió bão đó Thầy ơi.
Cái nghĩa cù lao thâm ân vi báo
Đạo làm con đâu nỡ phụ phàng
Thầy ơi thông reo gió thổi muôn ngàn, trên chín từng mây bạc
Động thiên thai bát ngát mùi hương.
Thắm thoát ngày qua bởi con thương Mẹ già còn lẫn lộn chốn Ta Bà
Cho nên con di giá phàm trần mà con cứu thế
Mẫu ơi con thương đời đâu có nệ chanh khế tỏi gừng
Đâu có nệ cõi đời ô trược .
Vậy thì chốn cô phòng Thầy an tâm nghĩ mát
Để cho con dời chơn cất bước độ đời
Thầy thương con nói đâu nỡ cạn lời
Con thương Thầy đâu có nhiều lời mỉa mai là chơn thật.
Công từ Mẫu ví như đại hải
Còn nghĩa cha lành ví tợ thái sơn
Nếu cho con có trải thân nuôi Mẹ
Làm thân khuyển mã cho đời
Cũng đâu đền đặng cù lao dục báo thâm ân
Mẹ ôi bóng hoàng hôn đã xế
Thôi giờ đây con bồng bế lên đàng
Mẹn trở lại gia cung an cư mát dạ
Để cho con chống chiếc thoàn lang thang trên trên dục hải Ta Bà.
Bầu linh dược độ người đau khổ
Bát cam lồ cứu kẻ tham sân
Thôi thôi chúc cho Mẹ từ tâm an lạc
Mẹ sống muôn tuổi đời đời.
Dừng giọt lệ cho con lên đường tách dậm
Phút ra đi con hết ngậm ngùi
Ớ nầy các môn đệ ôi
Bảo vệ Thầy ta an cư lạc nghiệp
Để cho Ta cởi huỳnh ngưu di giá phàm gian
Để cho ta trọn trung trọn hiếu
Rồi ngày sau mới đúng điệu là người
Thầy thương con như biển hồ lai láng
Mà con đây thương Thầy vô tận vô cùng.
Con phải làm sao cho rạng chí yên hùng
Con phải làm sao cho trọn trang nam tử
Để rồi được câu hiếu đạo mười cân
Ớ nầy đồng tử hai ngươi
Bóng hoàng hôn đã xế vậy lần bước qua truông
Non xanh nước bích muôn ngàn
Rừng cao thâm thẳm biết bao nhiêu thú dữ lạnh lùng.
Vậy thì đồng tử hai người hãy cùng ta
Lướt qua rừng rậm lướt qua những chốn gập ghềnh khó đi
Cởi mây lành Phương Tây tách dậm
Hô phong hoán vũ lấp bể dời non phi sa tẩu thạch.
Đồng tử hai người chắp cánh mà bay
Kìa vượn hú kìa lại chim kêu
Tiêu thiều nhạc thổi hạc múa tưng bừng
Kìa là Long Lân Quy Phụng chín từng bủa giăng
Mây lành che phủ tứ phương
Đồng tử hai ngươi, hai ngươi hãy cùng ta xuống thế kỳ ba
Thiên biến vạn hóa thần thông quãng đại
Hô phong hoán vũ lấp bể dời non.
Hỡi đồng tử các ngươi tận trung tận hiếu
Làm cho đúng điệu nhơn hiền
Thoát qua bể khổ hạ miền
Vân vu trong Ta Bà thế giới.
Đồng tử hai ngươi chóng thuyền lang thang khắp trong bốn bể
Đứa thì chèo mũi đứa thì chèo lái
Cứu cùng ta dứt khổ Ta Bà
Thôi mấy câu lễ bái Phật Bà
Đồng tử hai ngươi cùng ta về nơi trần thế
Giúp cho nhơn sanh hết khổ kỳ ba
Làm con tận hiếu làm tớ tận trung
Đồng tử hai ngươi hết kiếp lao lung
Hô phong hoán vũ lấp bể dời non
Để làm tròn sứ mạng thiêng liêng.
Tịnh xá Thắng Liên Hoa
Ngày 10 tháng 10 năm Giáp Dần.